Chơi nát bím em Kana Momonogi vếu to trong chuyến tập huấn, nhu cầu đó. Nhưng giờ đây, thấy khuôn mặt đỏ bừng, hai bàn tay vặn vẹo e ngại của nó, ông mới thở phào nhẹ nhõm. – Vào đi… Con ăn cơm chưa? Câu hỏi khách sáo của ông Lâm, làm thằng Thiên đang muốn gắp miếng đậu hủ chiên cuối cùng trên đĩa phải khựng lại. Nó ngẩng đầu lên, Chơi nát bím em Kana Momonogi mi nhon khi đi công tác xa bắt gặp ánh mắt e ngại của con Vi. – Con ăn rồi… Chào anh… – Con bé lí nhí. – Anh gì nó… Ăn lẹ đi ra ngoài uống cà phê đi… – Ông Lâm kéo con bé ngồi xuống mép giường, coi bộ sắp không nhịn nổi. – Ông… với mợ… làm gì thì làm đi…